Mắt biếc là tác phẩm điện ảnh thứ ba được chuyển thể từ sách của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, sau Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh và Cô gái đến từ hôm qua. Nhiều người sau khi xem Mắt biếc vẫn mang cảm giác đượm buồn của nhân vật ra khỏi rạp chiếu…
“Mắt biếc” trong truyện và màn ảnh rộng là chuyện – tình – đơn – phương – buồn của chàng trai tên Ngạn (Trần Nghĩa) với cô nàng Hà Lan (Trúc Anh) – người có đôi “mắt biếc” đẹp hút hồn và buồn.
Xuyên suốt bộ phim, khán giả được theo chân các nhân vật từ ngày còn nhỏ với cuộc sống vô tư, bình dị tại làng Đo Đo có khu chợ quê mộc mạc, đồi sim tím rực rỡ; cho đến cuộc sống xa nhà nơi thành thị phồn hoa nhưng nhiều cám dỗ, và cả những bi kịch tình yêu éo le.
Bên cạnh việc giữ nguyên nguyên tác của tác phẩm “Mắt biếc” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, bộ phim “Mắt biếc” cũng đã có một số cải biên khá thú vị. Cùng với nhân vật Hồng (Thảo Tâm) – người bạn gắn bó với Ngạn từ nhỏ, cái kết mở mang hướng tích cực cho các nhân vật cũng là một “điểm sáng”, được khán giả hài lòng và đánh giá cao.
Ngoài ra, hình ảnh, âm nhạc, chất thơ trong mỗi cảnh quay đều đã được thể hiện rất rõ trong bộ phim. Từ khung cảnh nên thơ nơi làng Đo Đo, những phiên họp chợ, những đồi hoa sim, cho đến cuộc sống nơi thị thành, trường nữ sinh Huế,… tất cả đều được khán giả thích thú và cảm nhận được rất sâu sắc.
Tiết tấu phim chậm rãi, có sự cân bằng thời lượng cho từng phân cảnh, từng giai đoạn phát triển của nhân vật. Do đó, nhiều người đánh giá bộ phim dễ “cảm” hơn rất nhiều, có sự tiến bộ so với Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh cách đây 4 năm của Victor Vũ.
Phim đang được trình chiếu tại các rạp trên toàn quốc.